nếu anh chết em có tha thứ cho anh không
Trăm lời anh nói không bằng làn khói anh còng SH 2. Rõ ràng là trên đời này không có gì là rõ ràng. 3. Vì tao chắc chắn là trên đời này không có gì là chắc chắn. 4. Cách tốt nhất để giữ lời hứa là đừng hứa gì cả. 5. Tôi đã nói "không" với ma túy, nhưng tụi nó không chịu nghe. 6. Luôn luôn nhớ rằng bạn là duy nhất…giống như những người khác 7.
Tự nghĩ nếu không sắm lễ vật cúng tế, thì tội thực đáng chết, mới sai nội sử Phan, trung úy Cao, ngự sử Bình, ba bọn dâng thư tạ lỗi, nhưng đều không thấy trở về. Lại nghe đồn rằng, phần mộ của cha mẹ lão phu bị đập phá, anh em họ hàng đều bị giết.
2618. :"Có đau không Vegas,vậy tại sao lúc Pete ngày ngày là cái đuôi sau lưng anh,anh lại vô tình mà tổn thương cậu ấy,đến lúc nhận ra mình yêu cậu rất nhiều một chút cũng không nỡ xa thì cậu ấy đã là của người khác rồi" #vegaspete #biblebuild #biblesumett #buildurluve #xhtiktok
40 Nếu ai muốn kiện anh để lấy áo trong của anh, thì hãy để cho nó lấy cả áo ngoài. 41 Nếu có người bắt anh đi một dặm, thì hãy đi với người ấy hai dặm. 42 Ai xin, thì hãy cho ; ai muốn vay mượn, thì đừng ngoảnh mặt đi. Suy niệm: Người xưa có câu:
Tại sao Chúa không cho người chết hiện về cảnh báo? Lm. Anphong Ng Công Minh, OFM. QUÀ TẶNG TIN MỪNG: Chúa Nhật XXVI Thường Niên, năm C. Lm Anphong Nguyễn Công Minh, Dòng Anh Em Hèn Mọn Việt Nam. Kính mời theo dõi video tại đây: chia sẻ những gì có thể cho anh
Première Rencontre Avec La Belle Famille. Giới thiệu Ebook Tác giả Sandy Thể loại Ngôn Tình Nguồn Lê Quý Đôn Trạng thái Tới chương 20Giới thiệu truyệnNếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không? nói vềngười con trai đầy khắc khoải. Anh đã đem đến cho cô nhiều đau khổ. Hối hận đãmuộn màng. Nay ông trời cho anh cơ hội sống lại, anh quyết trân trọng cô, nhưngliệu anh có được như ý nguyện?*** – Em à, anh chuẩn bị nước rồi, em vào tắm đi – Chàngtrai nhẹ nhàng bước tới, đưa tay ra định đỡ cô gái đang nằm trên giường, nhưngcánh tay anh ta chưa đụng vào thì đã bị cô gái hất ra, Cô từ từ ngước lên, ánhmắt như nhìn phải thứ rắn rết đáng sợ nhất trên Tránh ra – Cô hất tay anh ra nhưng vì cả người vô lực lại ngã nhào vào ngườianh, hơi ấm nằm trong hơi ấm, anh vòng tay ôm chặt lấy cô, giọt nước mắt chảyngược, cố nén nỗi đau vào trong, đau Anh nhẹ hôn vào tai cô, đôi môi anh di chuyển từ cổ rồi lần xuống, cô không đẩyanh ra, khinh bỉ nhìn đôi môi đam mê quấn chặt người mình. Cảm giác ghê tởm chạykhắp cơ thể cô. Chẳng thèm để ý đến tiếng anh ta gọi khẽ “Em ơi”, côgiằng mạnh ra khỏi người đàn ông ghê tởm này, nhìn thẳng vào anh ta, ánh mắtcay độc ” Sao thế? Thèm đàn bà à? Vậy còn không mau chạy nhanh tới bênnhân tình của anh”*** Là tựa truyện ngôn tình đầy xúc đọc, truyện lấy đinước mắt và để lại cảm xúc trong lòng nhiều bạn đọc. Tuy nhiên với cái kết vôcùng hứa hẹn nhé, cùng đọc truyện để chiêu Ebook Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không? – Sandy Tới chương 20Ebook Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không? – Sandy – Tới chương 20 Epub – Tới chương 20Ebook Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không? – Sandy – Tới chương 20 Prc/Mobi – Tới chương 20Ebook Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không? – Sandy – Tới chương 20 Pdf – Tới chương 20
- Đi về thôi, em làm cái gì ở chốn đông người này hả – Người đàn ông đi cùng cô kéo mạnh tay người phụ nữ đi thẳng, vẫn còn vọng lại lời của bà ta "đồ gái rẻ tiền ". Lời xì xào của mọi người hình như không làm cho cô khó đang xem Nếu anh chết em có tha thứ cho anh không Vẫn gương mặt không cảm xúc, cô lấy tay quệt những giọt nước đang lăn trên má, hướng về phía cuối căn phòng, 1 người con trai đang nhìn cô với ánh mắt lạ, cô khẽ nhếch môi, vuốt lại mái tóc của mình rồi đi thẳng ra trước ánh nhìn của mấy ánh mắt tò mò.***- Anh chuẩn bị nước rồi, em vào tắm đi – Chàng trai nhẹ nhàng dìu cô gái đang lảo đảo bước vào nhà, hơi men choáng ngợp người anh. Cô từ từ ngước lên nhìn vào ánh mắt đó. đôi mắt có sức thôi miên đáng Tránh ra – Cô hất tay anh ra nhưng vì quá mệt cô ngã nhào vào người anh, hơi ấm nằm trong hơi ấm, anh vòng tay ôm chặt lấy cô, giọt nước mắt chảy ngược, cô cố nén nỗi đau vào trong, đau Anh nhẹ hôn vào tai cô, đôi môi anh di chuyển từ cổ rồi lần xuống, cô đẩy anh ra, đam mê cô hôn chặt vào đôi môi ấy, những cảm giác chạy khắp cơ thể của cả hai. Cô nghe tiếng anh gọi khẽ "Em ơi".Như có lực đẩy, cô xô người anh ra, chạy nhanh vào phòng tắm, cô mở nước xối xả vào người, cô ngồi thụp xuống. Bên ngoài anh đập mạnh đầu vào tường, đau hôm nay lạnh quá, từng cơn gió cứ vội đến, vội đi, lá cây xào xạc, đường vắng bóng người. Ở đây, anh đang đứng trước cửa nhà đi qua đi lại, chốc chốc lại nhìn vào đồng hồ, gương mặt mang vẻ lo lắng khó tả. Anh đang chờ xe hơi đỗ phịch trước 1 căn biết thự sang trọng, 1 thân hình liêu xiêu trên đôi giầy cao gót, làn da trắng phản chiếu với màn đêm tĩnh Bye cưng, ngủ ngon nhé, ngày mai anh tới đón em – giọng ồm ồm của 1 người đàn ông- Em biết rồi, bye honey nhé – Cô vừa nói xong thì 1 nụ hôn của gã đàn ông đó đặt lên má cô, ông ta nhếch mép nhìn người con trai đang dựa vào cửa của cánh cổng, ông ta tặng nụ hôn gió cho cô gái rồi lên xe đi Em đói bụng rồi phải không, anh dọn cơm cho em nha – Chàng trai nói với giọng nhẹ Anh tính làm cái trò gì vậy hả? Đã nói đừng chạm vào cuộc sống của nhau nữa, nghe không ? – Cô gắt lên đồng thời vơ đống sách trên bàn xuống nền Em ăn đi rồi ngủ, khuya lắm rồi – Anh vẫn nhẹ nhàng cúi xuống nhặt những quyển sách đang vương mắt trào ra trên khuôn mặt đầy son phấn, cô gỡ chiếc cài tóc ném mạnh vào tường, mái tóc dài buông xõa xuống, cô lấy tay hất chúng lên, đôi mắt đẫm lệ nhìn vào khoảng không nào đó, từng tiếng nấc cứ vang lên giữa trời khuya làm nát 2 trái tim trong căn nhà thênh thang rộng lớn này. 1 Thân hình lảo đảo bước vào phòng, 1 thân hình ngồi phịch xuống tựa vào chiếc bàn, nỗi ngột ngạt xâm chiếm tâm hồn của cả nằm bệt xuống chiếc giường màu hồng êm ái, với lấy cái gối cô úp mặt vào khóc không thành tiếng, lồng ngực đau nhói cô bóp chặt vào như cố nén những cơn đau. Cô đã quá đau đớn với những điều mà cái gọi là tình yêu mang nay là lần thứ 64 anh thấy cô đi cùng người đàn ông khác, và hôm đó là lần thứ 22 anh chứng khiến cô bị người phụ nữ khác nhục mạ. Lần nào cũng chỉ là ánh mắt buồn sâu thẳm nhìn cô, không nói, không làm gì cả. Tại vì sao mọi thứ lại trở nên như vậy cơ chứ. Anh cũng đang đấm tay vào trán trong sự bất lực. Ký ức trở về trong tiềm thức của cả thêm Đội Hình Mu 2021/2022 Danh Sách Số Áo Cầu Thủ Mu Mùa Giải 2021/22***Cô – Sinh viên vừa ra trường, cô thông minh, xinh đẹp, cô sở hữu 1 nụ cười tỏa nắng mà bao chàng trai phải say mê thèm khát. Đôi môi mỏng đó có biết bao người muốn đặt vào đó 1 nụ hôn mà chỉ là mơ tưởng. Cô thanh khiết như hạt sương mai vào buổi sớm long lanh, lấp lánh, trong veo. Mọi người dành tặng cho cô bằng cái tên " Sương sớm ".Cô mãi vẫn sẽ cứ vô tư như vậy nếu như định mệnh không mang anh đến trong cuộc đời cô, 1 chàng trai hoàn nghiệp ra trường, cô xin vào làm 1 công ty thiết kế thời trang mà ở đó anh là giám mang 1 vẻ đẹp lạnh lùng, băng giá, sự nghiêm nghị trên gương mặt đàn ông của anh khiến mọi người thấy sợ, nhưng không vì thế mà ngăn cản bước chân của các cô gái đến với anh. Anh có 1 ánh mắt đa tình nhưng không phong lưu. Anh không dễ dàng yêu như những người con trai khác, chính vì thế ,cô thầm " say " đầu biết yêu bao nhiêu cảm xúc bỡ ngỡ, tim cô đập mạnh khi mỗi lần bắt gặp ánh mắt của anh , tay cô vụng về đánh rơi mọi thứ khi nghe giọng trầm ấm từ phía sau, khuôn mặt ửng hồng khi vô tình tay anh chạm vào người cô. Và...tim cô thắt lại khi nhìn thấy anh ngọt ngào cùng cô gái thẫn thờ như người chỉ có xác không hồn, không ăn uống gì đến bệnh khi cô biết được anh đang yêu người con gái khác. Mọi thứ như đảo lộn xung quanh, cô cảm thấy toàn thân tê liệt, đôi chân không còn sức lực nào đứng vững. Đến công ty mọi người kinh ngạc nhìn cô, 1 gương mặt xanh xao, thân thể mềm yếu, ánh mắt trũng sâu với viền thâm mà cô cũng chẳng cần đánh phấn để che đi khuyết điểm. Bao lời hỏi thăm thắc mắc, tò mò, quan tâm không làm cho cô hé miệng. Cô đưa mọi người vào trong vòng xoáy nghi như thói quen mỗi ngày, 1 tách cà phê sáng trên bàn làm việc, nhưng hôm nay anh không thấy nụ cười nở trên môi cô nữa, không nghe thấy tiếng nói dịu dàng, hỏi thăm anh đã ăn sáng chưa ? Trưa nay em làm cơm anh nhé. Cô chỉ cặm cụi công việc mọi khi mà người ta cho là cô làm thêm mà không tính phí, đó là dọn dẹp phòng anh ngăn nhẹ nhàng hỏi cô có phải bệnh hay sao, có gì mà trông cô tiều tụy như vậy mà đâu biết nguyên nhân là từ anh. Anh dặn cô nhớ nghỉ ngơi mà khi bước chân ra khỏi phòng nước mắt cô tuôn rơi ướt yêu cô gái kia sâu đậm, tình yêu của 1 giám đốc thời trang và tiểu thư danh giá của tập đoàn đá quý khiến ai cũng ngưỡng mộ, trầm cô chỉ là dõi theo, dõi theo trong trong những vết cứa nơi con tim non nớt. Làm sao anh biết Em không quên được anh ta ak, bây giờ em đã là bạn gái anh – Anh cáu gắt nắm chặt lấy tay của vị tiểu thư Em biết, nhưng anh phải cho em thời gian, tình yêu của cả hai đã từng rất tốt, anh biết ma – Cô gái giải thích trong sự tức giận của Anh không cho phép, anh không thể chịu đựng được khi em cứ tiếp tục qua lại với hắn ta – Anh gào lên gần như mất kiểm Vậy thì ngưng ngay đi, chia tay, em cảm thấy mình không hợp nhau đâu – Cô ta bỏ đi trong sự thất vọng của anh, thân thể anh run rẩy, anh bước từng bước vô định trên con đường về khuya mà không biết có 1 dáng người nhỏ bé im lặng theo sau Đừng uống nữa – Cô giành lấy ly rượu từ trên tay anh, ánh mắt bất chợt xoay qua nhìn thấy cộ.
Nhưng vịt dẫu sắp chết cái mỏ vẫn phải cứng lên. Lương Tử Nhan sắc mặt ngưng trọng, yếu ớt phản bác” Xứng hay không, là chuyện riêng của cháu và cô ấy. ”Thái Hải Đăng ánh mắt sắc bén bắn về phía Lương Tử Nhan, đẩy xe lăn tiến lên trước mặt anh, giọng nói đầy châm chọc vang lên " Cháu nói đúng. Luận về tư cách làm chồng, không ai xứng hơn cháu”" Kiếp trước cháu đối xử tệ với cô ấy thế nào, cháu không nhớ sao? Cháu đem chân tình của cô ấy giẫm đạp dưới chân. Trước khi gặp cháu, cô ấy cũng giống như bây giờ, hồn nhiên, yêu đời. Là cháu, cháu đã hủy hoại cả cuộc đời cô ấy. "Những lời trách cứ của anh như cơn gió lạnh âm 18 độ, chọc thẳng vàolòng Lương Tử Nhan khiến tim hoàn toàn đóng thành tâm Thái Hải Đăng dần giãn ra, khuôn mặt tuấn mĩ như đá cẩm thạch lạnh băng, nghiêm nghị, đôi mắt đen mơ hồ đột nhiên bừng lên lửa giận“Nhưng cháu hãy đi hỏi lương tâm chó cắn nát của cháu. Bao năm trời ở bên nhau, cô ấy thích gì, cháu biết không? Hạnh phúc cô ấy cần nhất, cháu đã bao giờ cho cô ấy? Hay cháu chỉ toàn đem đến cho cô ấy toàn đau khổ?”Lại một tiếng sấm động kinh hoàng, chấn động cả người Lương Tử Nhan đến phát run, trong nháy mắt sức lực toàn thân dường như bị tan biến mất. Anh đã sắp không thể thở được nữa rồi.“ Cô ấy với cháu không thù không oán, cháu hà cớ gì dày vò cô ấy, chả lẽ chỉ vì cô ấy đã toàn tâm toàn ý yêu cháu sao?Khi cháu bị Hà Gia Tuệ phản bội, sao lại có thể nhẫn tâm đem cô ấy ra làm công cụ trả thù? Cháu đừng tưởng cậu không biết. Cháu cưới cô ấy chỉ là để dằn mặt Gia Tuệ. Cháu có bao giờ nghĩ cho Bích Như chưa? Cháu lấy cô ấy làm gì, để rồi ngày ngày dằn vặt cô ấy?”Hải Đăng lạnh giọng nói, trong đôi mắt sâu thẳm, tơ máu càng thêm ngưng trọng làm cho người ta sợ hãi" Sau đó cháu thân là chồng, lại không bằng cầm thú, leo lên giường cùng người tình cũ, hại cô ấy sảy thai, chính cháu đã tự tay giết chết con hai người, cũng giết luôn tâm Bích Như, bức cô ấy ra đi vĩnh ấy đã bước khỏi cuộc đời cháu, đúng ý cháu mong muốn. Cháu lại quyết ý không buông, tự buông thả bản thân, biến mình thành kẻ si tình hạng bét, khiến cha mẹ đau đó cháu còn tự tử. Cháu có nghĩ, cháu tự hủy hoại bản thân mình như thế, anh chị sẽ đau lòng? Sẽ sống không bằng chết.”Mỗi một câu Hải Đăng nói ra, thân thể Lương Tử Nhan cứng thêm một chút. Tự tay giẫm nát hạnh phúc của mình, sau đó chà đạp bản thân, khiến cha mẹ thân già đau lòng vì con cái, những việc này anh đều biết, nhưng bây giờ nghe tới tai lại giống như thanh kiếm thép, xuyên thấu vào da thịt từng phân một. Cảm giác lồng ngực bị đè nén đến đau buốt như thế này có tên gọi là tội thở của Hải Đăng y như rồng phun lửa, gương mặt đỏ ngầu, ánh mắt sắc lạnh đến đáng sợ, tay vo lại thành nắm đấm, các khớp xương y như bị vỡ thành từng mảnh, anh khàn giọng nói"Tử Nhan, con đã bao giờ nghĩ đến, nếu con chỉ là một người đàn ông xa lạ, hai chúng ta không cùng...- nói tới đây, anh hơi ngập ngừng- không cùng một nhà, cậu đã không chỉ đơn giản đấm cháu một cái. Cậu niệm tình cháu dù sao cũng đã trải qua một kiếp dài đau khổ khi Bích Như bỏ đi, nên đối với cháu cậu luôn nhượng bộ, cũng có chút khách khí. Chuyện cháu trong ngày Bích Như phỏng vấn thuê người đột nhập vào WC nữ, âm mưu diễn vở “ anh hùng cứu mỹ nhân”, cậu biết. Cả chuyện cháu hết lần này đến lần khác, vô tình hay hữu ý, khủng bố tinh thần cô ấy, cậu cũng biết. Chỉ là cậu cho qua. Cậu đã có thể nhún nhường đến như thế, vậy mà cháu vẫn còn chưa thấy đủ hay sao? Khó khăn lắm chúng ta mới được trùng sinh, cô ấy cũng có thể bắt đầu lại một cuộc đời mới, không sầu không khổ. Kết quả là, cháu nhìn xem, cháu đã chăm lo cho cô ấy được cái gì? Chưa từng đem đến cho cô ấy cảm giác an toàn. Khi cô ấy ở bên cháu chỉ toàn sợ hãi”Trái tim của Lương Tử Nhan giống như bị một con dao đâm vào, rất nhanh sẽ chết đi."Cậu... Làm sao anh lại có thể biết được?" Ngay cả nói anh cũng không thể nói thành thể như vậy... Làm sao cậu có thể biết được chứ? !Cặp mắt lạnh lùng của Hải Đăng đảo qua anh ” Tất cả mọi chuyện cháu làm cậu đều biết. Kể cả người được cháu cài vào thực hiện âm mưu. Cậu cũng đã gặp qua anh ta. Cháu có cần cậu dẫn anh ta tới trước mặt cháu đối chất không?”Mặt Lương Tử Nhan tối tăm, như bị một tầng mây đen bao phủ, mặt cứng đơ như sắt, các cơ trên mặt đều đình chỉ hoạt động. Cả con người anh hoàn toàn không có một chút sức đó quả thật anh có thuê một người đàn ông lực lưỡng, nhìn có vẻ bặm trợn. Kế hoạch là anh ta đột nhập toa lét nữ, sau đó anh sẽ xuất chiêu "anh hùng nghĩa hiệp". Nếu cô gái bị dọa trong WC là Bích Như càng tốt, anh sẽ ghi điểm trực nếu cô gái khác, hình tượng anh hùng của vị hoàng tử phong lưu, chính trực vẫn đủ sức hớp hồn quả, xui xẻo làm sao, thuê ai không thuê, kiếm ai không kiếm, lại vớ nhằm người quen biết Bích ta vừa thấy cô trong đoàn người ứng tuyển gần nơi anh " tác nghiệp" thì ba chân bốn cẳng bỏ của chạy lấy đáng ghét ra đi trong yên lặng, làm Lương Tử Nhan anh sốt ruột, không biết trời trăng gì sục vào toa lét nữ, hối anh ta "hành sự" nhanh anh bị bạo hành, thiếu chút mất đâu có ngờ, cô bé này, nhìn bề ngoài nhí nhố, hoạt bát như thế, nhưng khi ra tay thì lại mạnh bạo như vào hùng hục cứ như anh ăn cắp 100 nén vàng, 1000 thỏi bạc, 1 triệu viên kim cương của cô tới cảnh ngày đó, thật hãi hùng....Hải Đăng để ý tới biến hóa trên gương mặt Lương Tử Nhan. Anh đoán được thằng cháu yêu đang nghĩ gì. Lập tức chân mày nhíu anh ghét nhất người nào đã sai mà còn một hai cãi cố. Lúc nào cũng chỉ biết đổ lỗi cho người bản thân làm sai cho đã rồi trách người khác bạo nó không tự trách mình. Nếu không phải tại nó vào toa lét nữ sinh sự, cô bé con trong sáng thuần khiết ấy có phải giương nanh múa vuốt thế không?Cái này không phải là bạo lực mà là tự hỏi có người con gái nào trong trường hợp đó mà không phản ứng mạnh?Những người ngồi bó gối chịu chết là những người vô dụng. Như, cô ấy không phải là " bình hoa chưng kiểng", mặc ai muốn quăng sao thì quăng, đạp sao thì Đăng thong thả móc điện thoại trong túi, lưu loát bấm một dãy số,“ Alô, Dục, tôi hẹn cho anh trong vòng 5 phút, huy động 100 vệ sĩ đến bệnh viện XYZ, mấy anh làm gì tôi không cần biết, chỉ cần hộ tống giám đốc tập đoàn Lương thị cách xa phòng hồi sức 100m cho tôi” Anh lạnh lùng ra xa 100m. Đây là nhân nhượng lớn nhất của anh mình Lương Tử Nhan chấn động mạnh một cái, lập tức, một ngọn lửa giận dữ bốc lên trong ngực "Cậu muốn làm gì ?"Giọng nói run run mang theo hơi thở lạnh lẽo, nguy hiểm." Cậu họ. Cậu không nể tình chị cậu, thì cũng phải tự suy xét lại bản thân, xem chủ nhân đích thực của công ty này là ai? Cậu nên nhớ kỹ thân phận mình tuy trên danh nghĩa cậu là tổng giám đốc, nhưng chỉ là kẻ-làm-công-cao-cấp-do-gia-đình-tôi-thuê. Cậu có tư cách gỉ ở đây vênh vênh váo váo. Huống chi, gia đình tôi và cậu, vốn như-không"Cậu ta có tư cách gì? Bất quá chỉ là đứa con mồ côi do ông chú nhặt cậu ta mang họ Thái, thì cậu ta vọng tưởng mình là mặt trời thật sao?Một tia đau đớn thoáng hiện trong đáy mắt, nhưng bị Hải Đăng che dấu. Sắc mặt anh trầm tĩnh, thờ ơ xem những lời nhục mạ mình như gió thoảng qua hợp sao, lúc này, các bác sĩ đẩy Bích Như qua phòng hồi sức đi ngang. Trông thấy anh, họ gật đầu Đăng mỉm cười, gật đầu đáp lại, ánh mắt dịu dàng nhìn cô gái nằm trên băng tim anh đang bị bóp nghẹt bởi sự thật tàn khốc, thì cô lập tức xuất hiện, như dòng nước ấm chảy qua, cuốn sạch mọi cảm giác khó chịu trong nụ cười và ánh mắt dịu dàng của Hải Đăng, Lương Tử Nhan cảm thấy thật chướng ta tưởng mình là ai? Bích Như là vợ anh. Cậu ta muốn làm gì?Muốn tăm tia cháu dâu sao?Đừng có mắt sắc bén như tên bắn đâm thẳng về phía mục tiêu…" Cậu. Xin hãy tự trọng. Người cậu đang liếc mắt đưa tình, không bao lâu nữa sẽ là cháu dâu cậu"Người đàn ông khi yêu, 100 người, hết 99 người bá đạo. Họ không chấp nhận bất kỳ người đàn ông nào khác đến gần người phụ nữ của Tử Nhan là 1 trong số 99 người đó. Thậm chí còn độc tài hơn. Ngoài anh ra, anh không cho phép người đàn ông nào nhìn Bích Như của Đăng lộ ra chút phản ứng, anh chậm rãi ngước mắt, ánh mắt rét lạnh như băng, môi mỏng nhẹ nhàng mở ra, giọng nói vẫn bình tĩnh, đầy từ tính "Thì sao?"Chuyện kiếp trước đã thành dĩ vãng, bây giờ mọi thứ bắt đầu lại từ đầu, không biết nó dựa vào điều gì lại phán chắc chắn rằng Bích Như sẽ là vợ đến phút cuối thì còn chưa biết ai thắng ai chữ ngắn gọn, trong nháy mắt đưa Lương Tử Nhan vào đường cùng!Anh nhất thời cứng họng, khuôn mặt đỏ bừng, không biết nên nói điều gì, sợ hãi liên tục xông lên đầu ý tứ trong lời nói của Thái Hải Đăng là gì?Là khiêu khích? Thể hiện quyết tâm tranh giành?Hay đơn giản chỉ là lời tranh cãi lúc nóng giận của 2 người đàn ông?Nhưng dù thế nào, thì cậu ấy cũng đã thành công trong việc đốt lên ngọn lửa giận ngập trời trong câu Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Kiếp trước Lương Tử Nhan vì đau khổ đợi chờ Hoàng Bích Như quay đầu tha thứ. Đợi mãi... đợi mãi...Rồi... cho dù anh chết, cô cũng không tha thứ cho giờ anh sợ. Sợ đôi tay này sẽ không nắm giữ được cô...Lo sợ càng nhiều, ghen tuông càng lớn, nỗi hận trong lòng cũng theo đó dâng cao nghi mắt, đè nén tất cả lạnh nhạt cùng lạnh lùng, Lương Tử Nhan xoay người, ánh mắt trầm tĩnh như nước, trầm giọng nói "Cậu tự nhìn lại bản thân mình đi. Ngoài cái chức danh tổng giám đốc tập đoàn Lương thị do gia đình tôi ban cho, cậu có gì? Cậu muốn tranh đoạt cô ấy với tôi sao? Cậu đừng có không biết tự lượng sức mình"Thái Hải Đăng nhíu chặt chân mày. Tay anh nắm chặt thành xe, gằn từng chữ "Cháu muốn tự mình rời khỏi nơi này hay là đợi những người vệ sĩ kia đến đưa cháu đi?"Hải Đăng rùng mình, tựa như có cơn gió độc len lỏi vào thân! Anh thật không ngờ, vì tình yêu, đứa cháu mà anh luôn yêu quý có thể thay đổi như trước nó tuy lạnh lùng nhưng chưa bao giờ tàn nhẫn tổn thương người đây hai người đối xử thân tình, coi nhau như bạn bè tri kỷ, vậy mà... bây giờ... anh có thể nhìn thấy sự căm ghét cực độ tỏa khắp người Tử Nhan, đứa cháu này của anh cũng thật đáng thương. Cảm giác tuyệt vọng khi mất đi thứ mình yêu quý, khó khăn mới có lại, nên nó luôn sợ hãi bị người khác cướp cũng là thường thở của người đàn ông nhu hòa lại, Hải Đăng nhìn chăm chú vào gương mặt lạnh lùng đầy khí giận của Lương Tử Nhan, thì thầm"Tử Nhan, con suy nghĩ nhiều rồi." Đôi môi phát ra âm thanh lạnh lùng kiên định, tựa như một lời cam kết...Tranh giành ư? Quan trọng không phải là ai nắm giữ cô ấy mà quan trọng là cô ấy yêu cần điều Bích Như muốn, cho dù đau lòng bao nhiêu thì anh cũng sẽ giúp cô đạt nhiên tiếng di động vang lên, Hải Đăng cầm lên nghe. "Này, Dục, thế nào?" Âm thanh trầm thấp dần dần tăng lên cao khiến người khác phải sợ hãi."Thưa tổng giám đốc, " hàng" ngài muốn, đã được đưa tới cửa!" Giọng không cảm xúc của người vệ sĩ tên Dục vang lên trong điện thoại, âm thanh Người Về Từ Lòng Đất khác xa với nội dung tếu táo trong lời nói anh ta."Cảm ơn!" Anh vừa nói vừa cười khẽ, đầu lắc nhẹ, rồi cúp điện tuổi rồi mà còn sting dâu thế?Lúc này ánh mắt mới lướt qua nhìn thẳng vào ánh mắt ưng sắc bén. Môi mỏng mấp máy, lạnh lùng nói "Mặc kệ cháu tin hay không, cậu chưa bao giờ có ý định tranh giành với cháu. Nếu cháu thật sự muốn đền bù cho Bích Như, hãy cố mà đối tốt với cô ấy. Nếu không...... Cuối cùng cháu chỉ đẩy cô ấy càng ngày càng xa cháu mà thôi!"Đau đớn, lan tràn đến tất cả xương cốt tứ chi, nhưng trong giọng nói vẫn cố kiềm đó anh xoay người rời lưng anh, một đội quân vệ sĩ hùng hậu đang vây lấy Lương Tử Đăng biết, nhưng anh không quan tâm. Hoặc có thể nói, anh không còn sức quan tâm nữa. Sự thật phũ phàng, dẫu đã biết từ lâu, nhưng nay bị chính người mình thân thuộc đem ra làm vũ khí, đâm thẳng vào tim, khiến anh rỉ tâm Hải Đăng kêu gào Không cần quan tâm đến những người đó. Anh chỉ cần quan tâm đến cô gái nhỏ trong cô ấy sẽ không bao giờ tổn thương anh.
“Ngày thứ nhứt trong tuần lễ, khi mờ sáng, các người đờn bà ấy lấy thuốc thơm đã sửa soạn đem đến mồ Ngài. “Họ thấy hòn đá đã lăn khỏi cửa mồ. “Nhưng bước vào, không thấy xác Đức Chúa [Giê Su]. “Đương khi không biết nghĩ làm sao, xảy có hai người nam mặt áo sáng như chớp, hiện ra trước mặt họ “Họ đương thất kinh, úp mặt xuống đất; thì hai người ấy nói rằng Sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết? “Ngài không ở đây đâu, song Ngài đã sống lại”1 Ngày mai, ngày Sa Bát nhằm vào lễ Phục Sinh, chúng ta sẽ nhớ trong một cách đặc biệt điều mà Chúa Giê Su Ky Tô đã làm cho chúng ta “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”2 Cuối cùng, chúng ta sẽ được phục sinh như Ngài đã phục sinh, để được sống vĩnh viễn. Nhờ vào phép lạ của Sự Chuộc Tội thiêng liêng của Chúa Giê Su Ky Tô, chúng ta cũng có thể nhận được ân tứ tha thứ các tội lỗi và các hành động xấu của mình, nếu chúng ta chấp nhận cơ hội và trách nhiệm hối cải. Và bằng cách tiếp nhận các giáo lễ cần thiết, tuân giữ các giao ước và tuân theo các lệnh truyền, chúng ta có thể đạt được cuộc sống vĩnh cửu và sự tôn cao. Hôm nay, tôi muốn tập trung vào sự tha thứ, một ân tứ thiết yếu và quý báu được ban cho chúng ta từ Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô. Vào một đêm tháng Mười Hai năm 1982, vợ tôi, Terry, và tôi bị đánh thức bởi một cú điện thoại gọi đến nhà chúng tôi ở Pocatello, Idaho. Khi trả lời điện thoại, tôi chỉ nghe tiếng khóc nức nở. Cuối cùng, tiếng của chị gái tôi đang cố gắng nói “Tommy mất rồi.” Một người tài xế say rượu 20 tuổi, lái xe tốc độ hơn 85 dặm 135 cây số một giờ, liều lĩnh vượt đèn đỏ ở một vùng ngoại ô Denver, Colorado. Xe của người này đâm sầm vào chiếc xe do người em út của tôi là Tommy lái, ngay lập tức làm thiệt mạng em tôi và vợ là Joan. Họ đang trở về nhà nơi có đứa con gái nhỏ sau một bữa tiệc Giáng Sinh. Ngay lập tức, vợ chồng tôi bay đến Denver và tìm đường đến nhà xác. Chúng tôi nhóm lại với cha mẹ và các anh chị em của tôi cùng đau buồn trước cái chết của Tommy và Joan yêu dấu của chúng tôi. Chúng tôi đã mất họ vì một hành động tội phạm vô nghĩa. Chúng tôi đau khổ, và lòng tôi bắt đầu cảm thấy tức giận đối với người phạm tội trẻ tuổi đó. Tommy là luật sư ở Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ và đang sắp trở thành người ủng hộ mạnh mẽ cho việc bảo vệ các vùng đất và tài nguyên thiên nhiên của người Mỹ Da Đỏ trong nhiều năm tới. Sau một thời gian trôi qua, một phiên tòa đã được tổ chức cho người thanh niên chịu trách nhiệm cho việc giết người bằng xe hơi. Trong khi vẫn còn đau buồn và sầu khổ, cha mẹ tôi cùng người chị cả Katy của tôi, đã tham dự phiên tòa đó. Cha mẹ của người lái xe say rượu cũng có mặt ở đó, và sau khi phiên tòa kết thúc, họ ngồi trên băng ghế và khóc. Cha mẹ tôi và chị tôi đang ngồi gần đó trong khi cố gắng nén lại cảm xúc của họ. Sau một lúc, cha mẹ tôi cùng chị tôi đứng lên và đi đến bên cha mẹ của người lái xe và đưa ra những lời an ủi và tha thứ. Những người đàn ông bắt tay nhau; những người phụ nữ nắm tay nhau; mọi người đau khổ và khóc rất nhiều và nhận ra rằng cả hai gia đình đều vô cùng đau khổ. Cha mẹ tôi và Katy đã mở đường bằng sức mạnh và lòng can đảm của họ cùng cho gia đình chúng tôi thấy sự tha thứ. Việc mở lòng để tha thứ trong những khoảnh khắc đó đã làm cho tôi mềm lòng và đã tạo ra cơ hội để chữa lành. Cuối cùng, tôi đã học cách để có được tấm lòng tha thứ. Chỉ nhờ vào sự giúp đỡ của Hoàng Tử Bình An mà gánh nặng đau đớn của tôi đã được cất bỏ. Lòng tôi sẽ luôn luôn nhớ Tommy và Joan, nhưng sự tha thứ bây giờ cho phép tôi nhớ tới họ với niềm vui trọn vẹn. Và tôi biết một lần nữa chúng tôi sẽ sống với nhau chung một gia đình. Tôi không cho rằng chúng ta bỏ qua hành vi bất hợp pháp. Chúng ta biết rõ rằng các cá nhân phải chịu trách nhiệm về tội ác và những hành vi phạm tội theo luật dân sự của họ. Tuy nhiên, chúng ta cũng biết rằng, là các con trai và con gái của Thượng Đế, chúng ta tuân theo những lời dạy của Chúa Giê Su Ky Tô. Chúng ta phải có lòng tha thứ cho dù dường như những người khác không đáng được chúng ta tha thứ. Đấng Cứu Rỗi đã dạy “Vả, nếu các ngươi tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ tha thứ các ngươi “Song nếu không tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi cũng sẽ không tha lỗi cho các ngươi.”3 Chúng ta đều có thể nhận được sự bình an không thể tả xiết và sự hợp tác với Đấng Cứu Rỗi khi chúng ta học cách sẵn lòng tha thứ cho những người đã xúc phạm đến mình. Sự hợp tác này mang quyền năng của Đấng Cứu Rỗi vào cuộc sống của chúng ta trong một cách hiển nhiên và không bao giờ quên được. Sứ Đồ Phao Lô viết “Là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, … hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhơn từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục; “Hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau … như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy.”4 Chính Chúa đã phán “Vậy nên, ta nói cho các ngươi hay, các ngươi phải biết tha thứ cho nhau; vì kẻ nào không biết tha lỗi cho anh em mình thì sẽ bị kết tội trước mặt Chúa; vì kẻ đó còn mắc phải trọng tội hơn. “Ta, là Chúa, sẽ tha thứ cho ai mà ta muốn tha thứ, nhưng các ngươi được đòi hỏi phải biết tha thứ tất cả mọi người.”5 Những lời dạy của Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô, là rõ ràng; người phạm tội phải sẵn lòng tha thứ cho người khác nếu người đó hy vọng nhận được sự tha Thưa các anh chị em, có những người nào trong cuộc sống của chúng ta đã làm tổn thương chúng ta không? Chúng ta có chất chứa trong lòng điều dường như là những cảm giác oán hận và tức giận hoàn toàn hợp lý không? Chúng ta có để cho tính kiêu ngạo ngăn giữ chúng ta khỏi việc tha thứ và bỏ qua không? Tôi mời tất cả chúng ta hãy tha thứ hoàn toàn và để cho sự chữa lành xảy ra từ bên trong lòng. Và cho dù sự tha thứ không đến ngày hôm nay, thì cũng biết rằng nếu chúng ta mong muốn và cố gắng đạt được nó, thì nó sẽ đến—cũng giống như nó đã cuối cùng đến với tôi sau khi cái chết của em trai tôi. Cũng xin nhớ rằng một yếu tố thiết yếu của sự tha thứ gồm có tự tha thứ cho mình. Chúa đã phán “Này, kẻ nào biết hối cải những tội lỗi của mình, thì kẻ đó sẽ được tha thứ, và ta, là Chúa, sẽ không còn nhớ tới những tội lỗi đó nữa.”7 Trách nhiệm của anh chị em là có đức tin vào lời hứa này và noi theo tấm gương của Chúa Giê Su Ky Tô. Trên cây thập tự tại Đồi Sọ, trong nỗi thống khổ của Ngài, Ngài đã thốt lên những lời này “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì.”8 Bằng cách có một tinh thần tha thứ và hành động theo nó, giống như cha mẹ và người chị cả của tôi, chúng ta có thể nhận được lời hứa của Đấng Cứu Rỗi “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi.”9 Tôi làm chứng rằng sự bình an này sẽ đi vào cuộc sống của chúng ta khi chúng ta tuân theo những lời dạy của Chúa Giê Su Ky Tô và noi theo gương của Ngài bằng cách tha thứ cho người khác. Khi chúng ta tha thứ, tôi hứa rằng Đấng Cứu Rỗi sẽ củng cố chúng ta, và quyền năng cùng niềm vui của Ngài sẽ tuôn chảy vào cuộc sống của chúng ta. Ngôi mộ trống không. Đấng Ky Tô hằng sống. Tôi biết Ngài. Tôi yêu mến Ngài. Tôi biết ơn về ân điển của Ngài, tức là quyền năng củng cố đủ để chữa lành tất cả mọi điều. Trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.
Truyện Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không? Full Hay \\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\*\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\*\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\_Thể loại\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\_\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\*\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\* \\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\_Trùng sinh hiện đại, quyết chí ngược tra nam lên bờ xuống ruộng.\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\_ Anh đã đem đến cho cô nhiều đau khổ. Hối hận đã muộn màng. Nay ông trời cho anh cơ hội sống lại, anh quyết trân trọng cô, nhưng liệu anh có được như ý nguyện? Đọc ngay truyện Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không?
nếu anh chết em có tha thứ cho anh không